Gắn bó với miền biển Đề Gi từ thời còn thơ ấu, làn gió biển nơi đây như thấm sâu vào từng làn da của người phụ nữ trung niên Hồ Thị Nhỏ, thôn Ngãi An. Biển cả mênh mông, nhiều hiểm nguy và không kém phần vất vả như miệng đời thường nói "không gì cực bằng ngư dân miền biển". Với chị Nhỏ cũng vậy, để trụ được ở vùng đất nhộn nhịp này, những người phụ nữ như chị phải tần tảo, không quản ngại cực nhọc mới có được miếng ăn. Sống ở biển, nếu không có điều kiện ra khơi đánh bắt thì đa phần người dân sống dựa vào hậu cần nghề biển như phơi cá, làm cá hay vá lưới. Sống 50 tuổi đời, chị Nhỏ đã có 30 năm làm nghề vá lưới. Cái nghề theo chị không cực nhọc lắm, nhưng phải ngồi suốt từ sáng đến xế chiều, phồng rộp từng đầu ngón tay, chịu cảnh lưng đau và bữa cơm trưa đạm bạc hay tươm tất tùy vào lòng hảo tâm của chủ tàu. Sống ở vùng biển nhưng không có phương tiện đánh bắt dù là nhỏ, bao năm qua, nhờ có nguồn thu nhập ổn định từ nghề vá lưới của chị và nghề đi biển thuê của chồng mà cả 5 thành viên trong gia đình mới gắn bó được với vùng biển này.
Theo chị Nhỏ, nhân công làm nghề vá lưới thường xuyên, khi tàu vào bờ, tức con trăng (từ mùng 10 đến 19 âm lịch hàng tháng) chị em tập trung vá lưới ở trên tàu, còn khi tàu ra khơi thì các chị vá lưới cho chủ tàu trên bờ. Cũng có chị nhận lưới về nhà làm ban đêm để tăng thêm thu nhập.
Những năm gần đây, nghề đánh bắt lưới như lưới rê, lưới vây, lưới kéo ở xã Đề Gi ngày càng phát triển. Cùng với đó, nhu cầu về đội ngũ vá lưới thuê cũng tăng theo, không chỉ những phụ nữ ngay địa phương miền biển như chị Nhỏ có được việc làm mà nhiều lao động ở khắp các vùng quê cũng có được nguồn thu nhập đáng kể từ công việc vá lưới ven biển.
Ở thôn Đức Phổ 1, cuộc sống của gia đình chị Nguyễn Thị Hương hoàn toàn trông chờ lộc từ biển cả. Chồng chị đi bạn cho chủ tàu lưới, thu nhập lúc nhiều lúc ít, con trai của chị 21 tuổi cũng đi theo cha chọn nghề đi bạn, còn chị theo học chị em đi vá lưới thuê. Chị Hương cho biết: “Nhờ có thu nhập từ việc vá lưới mà mình xoay xở chuyện sinh hoạt hàng ngày trong gia đình”.
Bà Nguyễn Thị Dư, thôn Chánh lợi dù đã gần 60 tuổi nhưng vẫn tranh thủ theo các con đi vá lưới thuê cho chủ tàu ở cảng cá Đề Gi. Đôi mắt còn sáng, chậm rãi vá từng chỗ lưới bị hở, bà Dư tâm sự rằng: “Thấy còn sức khoẻ đi theo các con làm cho vui, có thu nhập nữa. Tôi vá lưới cũng nhiều năm nay rồi. Ngoài tôi còn có 3 đứa con gái, thêm đứa con dâu nữa”.
Chị Nguyễn Thị Hòa, Phó Chủ tịch Mặt trận, Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ xã Đề Gi cho biết: “Ở các thôn biển như An Quang Đông, An Quang Tây, Chánh Lợi của xã Đề Gi có hơn 40% chị em làm nghề vá lưới. Các chị vá lưới khi tàu vào bờ, rồi khi tàu ra khơi thì vá lưới trên bờ. Bình quân một tháng vá lưới trên 20 ngày, thu nhập từ 5,5 triệu đồng trở lên, góp phần phát triển kinh tế gia đình”.
Lặng lẽ và tỉ mẩn, những phụ nữ miền biển gắn với nghề vá lưới thuê đã trở thành "hậu phương" vững chãi cho những đoàn tàu đánh bắt xa bờ. Trải qua bao thăng trầm của thời gian, dù hình thức khai thác thủy hải sản có hiện đại hơn, nhưng nghề đan vá lưới của ngư dân vùng biển vẫn không mất đi. Hình ảnh những người phụ nữ cần mẫn vá lưới đã trở thành nét riêng của cư dân làng biển./.